Tạ ơn vì bài học yêu thương

Sáng nay asb xem 1 đoạn phim trên HTV, xem cảnh cả gia đình quây quần cùng bàn ăn tối và cầu nguyện. Asb cảm thấy thích nhật 1 câu: "Lạy Chúa, chúng con tạ ơn Chúa vì đã dạy chúng con biết yêu thương nhau..."

Tuyệt vời thiệt! Yêu thương người khác là giới răn của Ngài cho tất cả mọi người, mà thường thì ai cũng cảm thấy rất khó thực hiện. Đôi khi mình cón nghĩ rằng ko thể thực hiện được.

Những người trong gia đình này đã thấu suối việc yêu thương mọi người và người ta cảm nhận đc rằng yêu thương người khác ko phải là một điều khó thực hiện, nhưng lại là 1 điều mà khi thực hiện thì người ta có đc sự bình an, hạnh phúc trong tình yêu giữa người với người.

Như vậy, yêu thương người khác không phải là điều khó thực hiện nữa, nhưng đối với họ lại là một giới răn có thể mang lại cho họ sự hạnh phúc. Do đó, họ tạ ơn vì TC đã dạy họ 1 bài học cao quí là hãy biết biêu thương nhau.

Xin TC ban ơn và giúp cho chúng con cảm nhận đc sự hạnh phúc trong bài học của Ngài là chúng con biết yêu thương nhau để chúng con cùng nhau cảm tạ bài học của Ngài. Amen.

8 điền cần thiết khi làm việc

Hôm nay asb mới 8 với 1 bạn trong YM. Bạn này hỏi asb 1 câu muh asb trả lời trong 1 lúc chưa chuẩn bị nhìu, nên chưa logic lắm. Tuy nhiên, thấy dzui dzui nên asb cũng post lên đây. Ai có ý kiến hay thêm vào thì cùng góp ý hen. Thanks in advance!

---------



Friend: T, e hỏi t 1 chút nhen
Friend: mình đi làm, làm sao tự có động lực để làm việc ta?

Sao Bien: Em nên làm theo những điều sau đây:
Sao Bien: Thứ nhất, điều em phải làm là xem công việc em đang làm mỗi ngày là cơ hội để em phát triển khả năng của em
Sao Bien: thứ 2, em nên keep in mind là khi em làm tốt công việc, thì công ty sẽ đi lên. Khi cty đi lên thì em cũng đi lên.
Sao Bien: thứ 3, luôn tự ý thức rằng em là 1 người có chức vụ quan trọng trong cty, dù đó chỉ là 1 chức vụ nào đó
Sao Bien: thứ 4, em phải biết rằng việc em làm mỗi ngày giúp cho kiến thức của em sau này rất nhìu
Sao Bien: thứ 5, chắc chắn công việc đó ko phải là em sẽ phải làm suốt đời
Sao Bien: thứ 6, mỗi lần em làm tốt công việc đc giao, là khả năng làm việc của em tiến bộ rất nhìu
Sao Bien: thứ 7, em làm tốt cho cty là em làm tốt cho chính mình vì tài năng của mình được thể hiện 1 cách cụ thể.
Sao Bien: Cuối cùng,... nếu cảm thấy buồn chán trong công việc hàng ngày, thì đọc entry của T về "Tìm cho mình ý nghĩa mỗi ngày"

Sao Bien: 8 điều này em luôn phải nghĩ tới, ko thể chỉ lấy 1 cái riêng biệt.
Sao Bien: 8 cái cộng lại mới giúp em đi đến success at work for the long run

Thanks em nhìu, nhờ câu hỏi của em muh asb có 1 entry.

Note: ai có ý kiến hay xin góp thêm hen. Thanks!

Các entries liên quan:

  1. Struggle at work
  2. Làm sao để chấp nhận điều ko dzui
  3. Tìm cho mình ý nghĩa mỗi ngày

Đừng để điều gì đó mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc

“... Hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ấy đã... ” (Mt 5,20-26)

Trước đây sao tôi thấy thực hiện câu nói này khó đến nỗi mình ko thể làm đc. Nhưng bây giờ tôi mới hiểu câu nói này của Ngài khi tôi chia tay 1 trong những người bạn Chinese của tôi.

Đêm wa, trước giờ bạn tôi đón xe ra sân bay, người ấy đã gọi điện cho tôi đến 2 lần nhưng ko gặp, vì tôi bỏ quên điện thoại ở trong phòng và đang dự một tiệc chia tay khác của 1 người bạn người Pháp, cũng về nước.

Cuối cùng người ấy phải nhờ một người đi tìm tôi để nói lời chia tay trước khi người ấy về nước. Tôi đã vội vàng bỏ bữa tiệc để đến phòng của người ấy chơi và nói được vài ba câu. Vì cả phòng có rất nhìu cô gái Chinese đến đó nói chuyện vui đùa khi họ tiễn chân người ấy.

Tôi muốn nói rất nhìu với người ấy nhưng chẳng biết nói gì. Mọi người có thể nghĩ rằng tôi không có gì để nói, nhưng thực ra trong lòng tôi lại nói nhìu hơn những gì tôi có thể bộc lộ ra bên ngoài. Tôi rất muốn có 1 cử chỉ gì đó, hay một câu nói nào đó để thể hiện tình cảm trong lòng mình, nhưng … không làm được.

Tình cảm mà tôi nhắc đến trong lòng tôi lúc này không phải là tình cảm của đôi nam nữ, nhưng là một tình cảm của người đã hối tiếc vì những chuyện ko hay đã xẩy ra giữa chúng tôi.

Lớp học nghiên cứu sinh của chúng tôi có 4 người: 2 female chinese, 1 female Thái, và tôi, a Vietnamese man. Chúng tôi đã có 1 khóa học ban đầu rất êm đềm, rất tốt đẹp và được mọi giáo sư khen là 1 lớp học rất có hiệu quả so với các lớp khác. Chúng tôi luôn sẵn sang giúp đỡ nhau, chia sẽ những kiến thức cho nhau, và cùng nhau khuyến khích và nâng đỡ nhau trong việc học… Có thể nói là một lớp học lý tưởng so với các lý thuyết về giảng dạy mà chúng tôi đã từng học.

Mọi chuyện vẫn êm đềm như thế cho đến cuối khóa học thứ 2.

Hôm đó, 4 chúng tôi học chung một phòng, sau đó chúng tôi giúp 1 giáo sư sắp xếp lại bàn ghế và làm một số việc lặt vặt… Cũng có 1 số người khác vào phòng đó, nhưng không lâu… còn tôi thì có đôi lúc ra ngoài để làm công chuyện cho thầy giáo…

Chuyện không ngờ nhưng nó lại xẩy ra. Người ấy bị mất cái ví trong đó có hơn 1000 baht, tương đương với 500,000VND. Chúng tôi đã tìm mọi ngõ ngách trong căn phòng nhưng vẫn không thấy.

Sáng hôm sau, cả 4 chúng tôi ngồi lại trong căn phòng đó để gợi nhớ lại những gì đã xẩy ra hôm trước như ai làm gì, ai đi đâu v.v. Cả 4 chúng tôi đều rất khó hiểu, vì trong suốt 6 tháng trời học chung với nhau, chúng tôi đã vô tư để tiền bạc hoặc những thứ quí giá khác trên bàn, trong cặp… rồi bỏ đi công việc cả 2-3 giờ mới quay lại, nhưng không hề có chuyện gì xẩy ra, nhưng sao giờ lại ra nông nỗi này.

Điều mà cả 3 người còn lại đều cảm thấy súc phạm là người ấy nói rằng “chắc chắn thủ phạm là 1 trong số chúng tôi…”

Trong khi câu chuyện đang đến lúc gay cấn, khó chịu, khó giải thích… thì người ấy tìm được cái ví của mình trong 1 cái hộp mà chiều hôm xẩy ra sự việc, chúng tôi đã lục lọi 1 cách cẩn thận. Thậm tệ hơn nữa, trong ví chẳng còn gì ngoài những tờ giấy không có giá trị…

Biết nói sao bây giờ… Tôi là người duy nhất đi ra ngoài 2 lần.

Thế là tình cảm của chúng tôi đổ bể.

Đã có vài lần tôi nhớ đến câu nói của Ngài “... Hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ấy đã... ” (Mt 5,20-26). Nhưng tôi vẫn không thể nào làm được. Điều mà trong tầm sức của tôi có thể làm là quên đi chuyện đã qua… và đôi khi cầu nguyện cho người ấy…

Chúng tôi giữ im lặng với nhau trong gần suốt khóa học kế tiếp… và cũng là khóa học cuối cùng mà chúng tôi có thể học chung với nhau.

Và những ngày gần hết khóa, tôi và người ấy cùng các bạn khác trong lớp nói chuyện lại, tuy không thân thiết như trước, vì trong tôi còn chút tự ái, và cũng vì mình cảm thấy quá bị súc phạm khi mình là người đã từng nhiệt tình, làm mọi chuyện để giúp các bạn trong việc học cả việc giúp các bạn biết cách làm Web, thiết kế lesson plan online…

Đêm qua, khi chia tay với người ấy, vì quá đông người, nên tôi cứ đứng xa xa. Tuy trong lòng tôi muốn đến rất gần bên người ấy, muốn ôm người ấy 1 lần, như người ấy đang ôm chia tay các bạn khác.

Tôi cũng để ý thấy người ấy đôi khi cũng chú ý đến tôi, nói lời chào 2, 3 lần với tôi vì tôi đứng hơi xa. Tôi cứ dửng dưng tỏ ra như chuyện bình thường, không có gì quan trong (nhưng chắc chắn là không phải thế).

Chiếc xe đưa bạn ấy ra bến xe chỉ có 4 chỗ, ai cũng muốn đi, dĩ nhiên là cả tôi nữa, nhưng trên xe đã có tất cả tới 6 người rồi hichic. Thế thì tôi không còn cơ hội.

Chiếc xe từ từ lăn bánh… được 1 đoạn ngắn rồi tự nhiên dừng lại… Tôi nghe có tiếng ai gọi Ho, Ho Ho.. Tôi vội chạy lại chiếc xe… Có một giọng nói trong xe vang ra: “Có người đang cảm thấy nhớ bạn kìa! Bạn có muốn đi cùng không?” (There’s someone in the car missing you. Would you like to go with us?) hehehehe. Thix we’.

Thế là tôi đã mãn nguyện. Thì ra cũng có ai đó đang có tâm trạng giống như mình hihihihi.

Trên đường đi, tôi vẫn luôn thấy buồn:

Vì sao chuyện đó đã xẩy ra giữa chúng tôi?

Vì sao tôi không làm lành với người ấy sớm hơn?

Để rồi bây giờ chúng tôi lại xa nhau với khoảng cách cả 2 đất nước.

Bây giờ tôi đã hiểu thấm sâu hơn câu nói của Chúa: “... Hãy để của lễ lại trước bàn thờ, đi làm hòa với người anh em ấy đã... ” (Mt 5,20-26)

Câu nói này của Ngài thích hợp trong mọi hoàn cảnh. Vấn đề chính không phải là mình cố gắng vượt qua sự yếu đuối, tính ích kỷ, tự ái… mà là hãy nghĩ đến một sự cách xa sau này, một sự hối tiếc mà mình không lấy lại được. Có thể sự xa cách đó không chỉ bằng 2 đất nước, mà cũng có thể bằng 2 thế giới khác nhau.

"Đừng để điều gì đó khi mất đi rồi, mình mới cảm thấy nó quí giá”

Lạy Chúa, xin chúc lành cho người bạn của con, và chúc lành cho tất cả mọi người chúng con, biết có lòng bao dung, tha thứ cho nhau. Amen.

Các bạn tham khảo thêm các entries dưới đây:

  1. Thiên Chúa thương mình còn chưa hết
  2. Chút suy tư về cuộc tử nạn
  3. Làm sao để chấp nhận điều ko dzui?
  4. Tại sao TC không tiêu diệt sự dữ?
  5. Lời chúc
  6. Những gì họ làm hôm nay, họ phải trả giá sau này
  7. Phép lạ do lòng tin
  8. Tội cộng đồng
  9. Nên tìm cho mình một lời nguyện
  10. Hạnh phúc ko đến từ 1 đám cưới linh đình
  11. Đừng để điều gì đó mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc
  12. Tìm ý nghĩa cho mình mỗi ngày
  13. Đức tin trong cầu nguyện
  14. Sự thật có phải chỉ là những gì mình thấy?
  15. Nên biết mình ko biết về điều gì đó
  16. Ba cái chết
  17. Tất cả là Hồng Ân

Hạnh phúc gia đình

Thứ 2 tuần sau là asb sẽ rời San Jose, California về Houston Texas. Thế là sắp phải chia tay với những người bạn thân thương. Ở đây asb cảm nhận đc gia đình hạnh phúc là gì. Asb rất dzui vì đc có những người bạn hạnh phúc trong gia đình, hạnh phúc trong cuộc sống, và hạnh phúc trong cách suy nghĩ. Từng tiếng nói tiếng cười mỗi ngày đều nói lên 1 sự hạnh phúc vì tình cảm của mọi người đối xử với nhau rất chân tình và rất thật.

Hạnh phúc gia đình phần lớn là do ba mẹ để lại. Ba mẹ tạo ra 1 nếp sống đơn giản, thân thiện, cởi mở v.v. thì con cái sẽ đc thừa hưởng những đức tính hạnh phúc đó. Trên đời này chẳng có gì hạnh phúc hơn khi có đc 1 gia đình hạnh phúc. Tất cả sẽ chẳng có ý nghĩa gì khi người ta đánh mất hạnh phúc gia đình. Hạnh phúc gia đình là 1 hạnh phúc vĩ đại vì hạnh phúc đó ko phải chỉ ở trong ngôi nhà, nhưng còn lan tỏa đến tất cả những bạn be, hàng xóm... và những người xung quanh. Khi người ta tạo dựng được 1 gia đình hạnh phúc thì người ta thật sự đang đc sống trong nước trời.

Asb cám ơn rất nhiều đến Vũ, Thảo Tiên (his lovely wife) and Tâm (his cute kid). Đồng thời asb cũng cám ơn Tuấn (beo), Thảo, Mai, Hoàng & Vân, Đức, Tường & Vân, Thái, Bảo, cô chú Chân và tất cả mọi người who provided me great hospitality while I stayed in California.

Các bạn tham khảo thêm các bài viết sau:
  1. Hạnh phúc ko chỉ đến 1 một đám cưới linh đình
  2. Hoài bão và ước mơ
  3. Hạnh phúc gia đình

Tất cả là Hồng Ân

Còn mấy ngày nữa là asb lên máy bay trở về quê nhà, kết thúc chuỗi ngày dài phưu lưu. Hôm nay nhìn lại những gì mình nhận được trong chuyến đi, asb mới thấy tất cả chuỗi ngày ấy đều là những Hồng Ân.

thứ nhất, việc asb được phép đi lâu là một Hồng Ân. Có nhiều người thắc mắc tại sao asb được đặc ân đi chơi lâu thế heeee. Lý do chính yếu chỉ là vì asb đang trong thời gian học hành nên được phép đi lâu. Đi lâu cũng là để học hỏi lâu, học được nhiều điều. Nhưng nếu nói về điều này thì cũng rất rất cám ơn sếp của asb, người đã hết lòng ủng hộ chuyến đi của asb. Trong gần 3 năm học hành, sếp luôn ủng hộ tất cả những kế hoạch của asb. Tất cả những gì asb hoạch định đều được sếp đồng ý. Tuy đoạn viết này không dài, nhưng asb xin gửi lời cám ơn sếp gấp ngàn lần lời nói cám ơn.

Thứ 2, anh em, họ hàng, bạn bè, học trò đang định cư bên đây cũng là những Hồng Ân mà asb được ban tặng. Chuyến đi của asb không thể dài, hạnh phúc, thoải mái nếu không có sự hiện diện của mọi người ở bên này. Tất cả những nơi asb đặt chân đến, asb đều nhận được sự chào đón rất nồng nàn. Có những nơi asb chỉ viếng thăm trong khoảng 15 phút cũng tràn đầy sự ấm áp của tình người. Có những nơi asb ở lại cả tháng, asb càng nhận được tình thương, sự quí mến, thân thiện. Đặc biệt là những bài học kinh nghiệm quí giá mà asb cảm nhận được từ cuộc sống thường ngày của họ. Mỗi lần chia tay là mỗi lần quyến luyến. Mỗi lần quyến luyến là mỗi lần nhớ nhung. Mỗi lần nhớ nhung là mỗi lần tràn đầy cảm súc... Asb cũng rất hạnh phúc là mỗi nơi asb đi đến, asb đều quen biết được thêm bạn, biết thêm được những người tốt lành. Tất cả dường như là đã có sự sắp đặt từ trước vậy. Thiên Chúa tốt lành của chúng ta tuyệt vời quá hen. Ngài chăm sóc cho mình mọi chuyện, từ những nơi mình đi qua, những người mình gặp được, và cả những câu chuyện thường ngày, Ngài đều chú ý và quan tâm. Chẳng khác gì một người Cha nhân lành dẫn dắt đứa con trong chuyến đi của Ngài. Tất cả những người asb được gặp và tiếp súc trong chuyến đi này đều là những người được TC yêu thương và sắp đặt mọi chuyện trong một chương trình. Xin TC luôn chúc phúc cho tất cả những người mà asb đã có dịp ở lại, đã cùng đi hoặc đã được gặp.

Thứ 3, những điều asb được biết và học được đều là những Hồng Ân. Thực sự, chuyến đi này asb học được quá nhiều. Asb học được phần nào cuộc sống của những người ở Mỹ, hệ thống giáo dục đại học, cách suy nghĩ của những người tốt lành. Technically, cả những từ tiếng Anh thường ngày nữa heeeee.

Cuối cùng, việc ăn uống cũng là một Hồng Ân. Từ ngày qua Mỹ, asb đã tăng được 6 kg hiiiiii. That's so cool. Đây là lần asb tăng cân nhiều nhất và nhanh nhất từ nhỏ đến lớn heeeeeee. Bên đây đồ ăn ngon, tinh thần thoải mái nên ăn được nhiều. Vấn đề chính là được ăn uống với những người quá tuyệt vời, nên mỗi ngày ăn nhiều hơn.

In short, đây chỉ là ít trong số những Hồng Ân mà asb được ban tặng trong suốt chuyến đi Mỹ. Xin TC Tình Yêu luôn chúc lành và ở lại mãi trong những gia đình, những người mà asb đã đc gặp trong chuyến đi này.

Các bạn tham khảo thêm các entries dưới đây:

  1. Thiên Chúa thương mình còn chưa hết
  2. Chút suy tư về cuộc tử nạn
  3. Làm sao để chấp nhận điều ko dzui?
  4. Tại sao TC không tiêu diệt sự dữ?
  5. Lời chúc
  6. Những gì họ làm hôm nay, họ phải trả giá sau này
  7. Phép lạ do lòng tin
  8. Tội cộng đồng
  9. Nên tìm cho mình một lời nguyện
  10. Hạnh phúc ko đến từ 1 đám cưới linh đình
  11. Đừng để điều gì đó mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc
  12. Tìm ý nghĩa cho mình mỗi ngày
  13. Đức tin trong cầu nguyện
  14. Sự thật có phải chỉ là những gì mình thấy?
  15. Nên biết mình ko biết về điều gì đó
  16. Ba cái chết
  17. Tất cả là Hồng Ân


Hạnh phúc không chỉ đến từ 1 đám cưới linh đình

Ảnh minh họa

Hôm vừa rồi uống cafe chia tay anh bạn Đức Minh, asb rất dzui khi nghe anh Đức Minh kể về 1 câu chuyện đc nghe trong bài giảng trong thánh lễ. ASB viết lại đây để lâu lâu đọc lại.


------------------

Mẹ Teresa thành Calcutta kể rằng trong khi mẹ đang bận rộn và cần có 1 số tiền lớn để chăm lo cho những người bị bỏ rơi và đang hấp hối ngoài đường phố. Có 1 đôi vợ chồng mới cưới mang đến cho mẹ 1 gói tiền rất nhiều và nói mẹ nhận để lo cho các bệnh nhân cần giúp đỡ. Mẹ Teresa nghĩ rằng đây là số tiền mà người ta mang đến chúc mừng cho đôi vợ chồng này trong ngày lễ cưới. Mẹ liền từ chối không dám nhận và nói họ mang về để có một số vốn nhất định chăm lo cho một gia đình mới.

Người chồng liền nói "mong mẹ nhận vì đây là số tiến mà chúng con đã giành dụm từ bấy lâu với ý định để tổ chức cho mình một đám cưới thật linh đình." Người vợ thêm vào, "nhưng khi đến ngày cưới chúng con hiểu ra rằng hạnh phúc không phải đến từ 1 lễ cưới linh đình mà chỉ cần chúng con hết lòng yêu thương nhau là chúng con đã hạnh phúc lắm rồi. Và ngày cưới của chúng con tuy đơn giản, không linh đình như dự định ban đầu, nhưng chúng con cũng cảm thấy rất vui."

----------------------

Vậy là niềm hạnh phúc kế đến mà đôi vợ chồng này nhận đc là đem niềm hạnh phúc của mình (gói tiền) đến với các người đang thực sự cần giúp đỡ.

Hạnh phúc luôn nằm trong tầm tay của mỗi người, nhưng không phải ai cũng có thể cảm nhận đc.
Hạnh phúc đôi khi ngược lại với những gì người ta nghĩ là hạnh phúc.
Hạnh phúc là 1 điều gì đó quá đơn giản, và chỉ những người có 1 tấm lòng đơn giản mới có thể nhìn thấy.
Hạnh phúc là một cảm nghiệm nhẹ nhàng, trong sáng, và thánh thiện.
Một hơi thở trong hạnh phúc là một hơi thở trong nước trời.
Sống trong niềm hạnh phúc thiêng liêng đồng nghĩa với sống trong nước trời.

Các bạn tham khảo thêm các bài viết sau:
  1. Hạnh phúc ko chỉ đến 1 một đám cưới linh đình
  2. Hoài bão và ước mơ
  3. Hạnh phúc gia đình

Làm sao để chấp nhận điều ko dzui?

Tối ni asb vừa nói chuyện với 1 bạn who used to be one of my students and now she is a teacher. Bạn đang gặp 1 sự khó khăn tưởng chừng khó có thể vượt qua, và cách bạn ấy muốn là run away from it. Running away đôi khi là cách hay nhưng chưa chắc đã giải quyết tận gốc vấn đề. Nhưng đối diện với vấn đề ko phải là cách dễ và ko mấy ai làm đc. Như vậy, câu hỏi đặt ra cho asb là làm sao để giải quyết những khó khăn mà đôi khi mình gặp phải đây?

Mỗi người có 1 cách giải quyết khác nhau, tùy từng trường hợp và tùy từng vấn đề và từng đối tượng khác nhau. Nhưng đối với việc asb thường làm và rất có hiệu quả. Thậm chí lại là cách giải quyết vấn đề nhanh nhất và nhẹ nhàng nhất.

Thứ nhất, đây cũng là cách mà những người khôn ngoan thường xuyên làm, mình nên cố gắng tìm ra đc nguồn ngốc của vấn đề. Lý do tại sao chuyện ấy lại xẩy ra như vậy. Tại sao người ta lại cư xử với mình như vậy. Và nếu mình trong trường hợp của người ta thì mình có làm như vậy ko? Có thể người ta làm như vậy nhưng người ta không muốn, mà cũng chẳng thể làm gì khác hơn. Nếu ko mọi chuyện lại trở nên trầm trọng hơn sau này. Mình cũng suy lại xem trong lịch sử của đời mình, mình đã từng làm những điều tương tự như vậy với người khác chưa? Đây ko phải là đi tìm những điều xấu trong quá khứ của mình, nhưng là để hiểu rõ đc vấn đề, hiểu đc tại sao người ta lại làm như vậy với mình để mình dễ thông cảm hơn.

Cách thứ 2 là cách mà asb muốn nói trong entry này: đó là niềm tin và cầu nguyện. Cụ thể là việc đọc chuỗi Mân Côi. Khi các bạn gặp bất cứ vấn đề gì, dù khó khăn, dù khó chịu, dù cho có thể các bạn bị thất vọng... làm cho các bạn có cảm giác như không tìm đc lối thoát... thì đó là lúc các bạn cần đọc chuỗi Mân Côi.

Đọc chuỗi Mân Côi ko nhất thiết là các bạn phải vào trong nhà thờ ngồi 15 phút hay 30 phút, mà các bạn có thể đi tản bộ trong công viên, hay đi bộ trên một đoạn đường... hay trong bất cứ nơi nào các bạn cảm thấy thoải mái nhất. Vừa lần hạt, các bạn vừa suy nghĩ đến vấn đề ấy, vì chắc chắn là các bạn ko thể cầm lòng cầm trí một cách sốt sáng được. Nói vậy chắc ai cũng hiểu vì trên đời này chắc chẳng có ai lần hạt mà ko một lần chia trí hiiiiiii. Sau mỗi 1 chuỗi, tức là 10 kinh Kính Mừng, các bạn có thể dâng lên Ngài vấn đề các bạn đang gặp phải, cách thức mà các bạn muốn giải quyết, hoặc xin Ngài soi sáng cho các bạn cách giải quyết vấn đề v.v Nhưng điều quan trọng nhất vẫn là "điều mình đang muốn có phải là Ý Chúa muốn, hay là do mình muốn?" Nếu là Ý Ngài thì các bạn cực kỳ an tâm vì Ngài sẽ làm điều ấy cho mình no matter what. Nhưng nếu đó là điều mình muốn, ko phải Ngài muốn thì... các bạn thân mến, đừng quá cố gắng với đến điều ko phải trong tầm tay của mình.

Nếu điều thứ nhất xẩy ra, có nghĩa là do Ý Ngài, thì các bạn cần kiên nhẫn chờ đợi., đôi khi hơi lâu hiiiii vì đối với Ngài, thời gian ko phải là vấn đề. Ngài luôn thực hiện điều Ngài muốn trong lúc thích hợp nhất. Còn nếu điều thứ 2 xẩy ra, có nghĩa là ko do Ý Ngài, thì các bạn tin là Ngài sẽ và sắp ban cho mình một điều khác tuyệt vời hơn. Đúng, phải nói là tuyệt vời hơn chứ ko phải tốt hơn, vì người bố nào lại ko thương con, muốn đem điều tốt đẹp nhất cho con? Mà Ngài lại yêu thương chiều chuộng mình còn hơn cả bố mẹ mình nữa. Believe it!

Nếu nói Ngài thương mình đến vậy mà tại sao Ngài lại để chuyện ấy xẩy đến với mình?

Ngài để chuyện ấy xấy ra với mình là có nhiều lý do. First, có thể Ngài để chuyện ấy xẩy ra với mình là để huấn luyện mình về một tính cách nào đó của mình... Quá xứng đáng để đổi lấy đúng ko các bạn. Second, có thể Ngài để chuyện ấy xẩy ra là để hướng mình về 1 con đường nào khác tốt hơn cho mình. Thiệt tuyệt vời, vì từ đó trở đi, các bạn có 1 lối đi mới, một cái nhìn mới một con người mới và một cuộc sống mới. Như vậy thì còn gì quí giá hơn nữa, đúng không các bạn? Third, và cũng có thể Ngài để chuyện ấy xẩy ra với mình để chuẩn bị một chương trình lâu dài mà Ngài muốn thể hiện trên mình v.v Những ai được Ngài chuẩn bị cho một chương trình lâu dài thì sẽ chắc chắn giúp ích cho rất nhiều người. Dĩ nhiên là còn vô số lý do mà Ngài để chuyện ấy xẩy đến với mình vì Ngài nhìn thấy và nhận ra rằng điều ấy là cần thiết đối với mình. Nhưng ko phải ai cũng có thể hiểu đc như vậy mà chúng ta chỉ nhìn thấy đc trong một thời gian dài sau này khi mình có dịp nghĩ lại.

Ý za, đi hơi xa rùi, mình đang nói về việc lần chuỗi đúng ko các bạn? hiiiiiii Thầy giáo muh cũng có lúc đi lạc đề một chút mới we chứ

asb đi xa đề một chút vì muốn giải thích thêm tại sao sau mỗi chuỗi (10 kinh) các bạn nên đặt vấn đề của mình vào trong cái nhìn và suy nghĩ của Ngài. Khi các bạn nhìn vấn đề của mình từ cái nhìn của Ngài, dưới ánh mắt của Ngài thì các bạn sẽ cảm thấy bình an hơn, thoải mái hơn và dễ chấp nhận những chuyện đang xẩy ra với mình hơn.

Nhưng bây giờ asb bùn ngủ rồi. Muốn viết nhìu lắm nhưng... bùn ngủ. Sorry các bạn.

In short, Chuỗi Mân Côi là một giải pháp tuyệt vời nhất để giúp các bạn giải quyết mọi vấn đề. Các bạn cứ thử 1 lần sẽ biết. Ah, mỗi lần lần hạt xong, các bạn nhớ cầu nguyện cho tất cả các linh hồn nữa nhé, đừng chỉ nghĩ đến mỗi vấn đề của mình trong cầu nguyện heeeeee, vì Chúa rất rất muốn mình cầu nguyện cho thiệt nhìu người mỗi khi mình nói chuyện với Ngài. Nếu có giờ asb sẽ viết thêm về vấn đề này. In addition, các bạn cũng nên xin Ngài và Mẹ ban cho mình ơn iu thích lần chuỗi mân côi nữa hen, nếu không thì... chuỗi mân côi là... wa' dài hiiiiiiii . Nhưng khi yêu thích lần chuỗi, thì sau mỗi lần lần hạt, các bạn sẽ hiểu được cảm giác thú vị dường nào.

Câu cuối cùng, các bạn thử suy nghĩ cùng asb hen. Mỗi lần mình, nói là cầu nguyện, thực ra mình đang cầu nguyện hay đang cầu xin? hiii câu hỏi nay chéc lại phải viết thêm 1 long entry nữa đây!

@Comments:

@Virus:
" cầu nguyện hay cầu xin"-> very good question. Em thấy cầu nguyện cao hơn cầu xin. Cầu nguyện là ko chỉ cầu xin cho bản thân mà còn là cho cả những người xung quanh. Cầu nguyện cũng là cầu xin với Chúa nhưng vẫn nguyện phó thác theo ý Chúa. Còn cầu xin thì thường là xin cho bản thân mình và chỉ muốn Chúa phải làm điều đó cho mình.
Em 100% đồng ý với thầy là mọi việc đều do Chúa sắp đặt, bây giờ có thể là thất bại Chúa mang đến nhưng Người đã có kế hoạch khác hoàn mỹ hơn cho mỗi người. Nên việc của chúng ta là hãy kiên nhẫn, tin tưởng và học cách chấp nhận ý Chúa.
Nhưng câu hỏi là " LIỆU TA CÓ HIỂU ĐÚNG Ý CHÚA HAY KHÔNG?

@asb: @Virus: Wow, Virus tuyệt vời ghia. Em đã phần nào hiểu đc sự hơi khác biệt giữa cầu nguyện và cầu xin. Cầu nguyện cao hơi cầu xin 1 bậc (so called). nếu nói sát nghĩa thì cầu nguyện và cầu xin đều bắt đầu bằng chữ "cầu" có nghĩa là mình cầu mong những điều tốt lành đến với mình và mọi người. Nhưng nếu "xin" thì mình chỉ xin cho chính mình, cũng có thể xin cho mọi người nhưng vấn đề là mình chỉ biết xin mà ko biết nghĩ đến người mà mình xin. Mình xin vì mình muốn thế, chứ ko phải mình xin điều Người mà mình xin muốn. Còn "nguyện" là mình nguyện mong lời cầu của mình hợp với Ý Người mình nguyện, điều mình nguyện ko làm Người ấy phật lòng. In short, Cầu Nguyện là mình cầu nguệnều mình mong cũng phù hợp với Ý Ngài, và nếu ko phù hợp thì nguyện cho điều ấy xẩy ra đúng theo Ý Ngài. Furthermore, Cầu nguyện có một chút suy niệm trong đó. hiiiii rồi lại sắp bắt đầu 1 đề tài khác về suy niệm hiiiiiii

@God is love: Hi, e cung thay minh hay cau xin hon day,hiiii
That su,doi luc co nhung van de ma nguoi khac dem lai cho minh hay gd minh mot cach qua dang va luc ay minh kg du kien nhan de noi loi tha thu duoc,rat kho vi ban tinh con nguoi kg the thanh nhu la thanh duoc anh a

@asb: Đúng rùi T ui, mình đâu phải là thần thánh nên con người của mình thường là ích kỷ... Mình thix xin nhìu hơn thix cho, thix đc những gì mình xin hơn là nghĩ đến cảm nhận của người mình xin... Tuy nhiên TC luôn tốt lành iu thương mình trong mọi hoàn cảnh mặc dù lúc mình trong tình trạng ích kỷ nhất... vì Ngài biết mình là con người muh hiiii. Nhưng đôi khi Ngài cũng nhắc nhở mình wa việc cho nghe thấy một bài giảng trong nhà thờ hay cho mình nghe ai nói về điều gì đó... và cũng có thể entry này cũng là điều Ngài muốn anh, em và mọi người đọc để hỉu đc đôi chút về Ngài.

Các bạn tham khảo thêm các entries dưới đây:

  1. Thiên Chúa thương mình còn chưa hết
  2. Chút suy tư về cuộc tử nạn
  3. Làm sao để chấp nhận điều ko dzui?
  4. Tại sao TC không tiêu diệt sự dữ?
  5. Lời chúc
  6. Những gì họ làm hôm nay, họ phải trả giá sau này
  7. Phép lạ do lòng tin
  8. Tội cộng đồng
  9. Nên tìm cho mình một lời nguyện
  10. Hạnh phúc ko đến từ 1 đám cưới linh đình
  11. Đừng để điều gì đó mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc
  12. Tìm ý nghĩa cho mình mỗi ngày
  13. Đức tin trong cầu nguyện
  14. Sự thật có phải chỉ là những gì mình thấy?
  15. Nên biết mình ko biết về điều gì đó
  16. Ba cái chết
  17. Tất cả là Hồng Ân

Hoài bão và ước mơ

Mỗi người có một hoài bão, một ước mơ. Hoài bão hay ước mơ đó tùy thuộc vào phẩm chất của từng người. (1) Những ai có bản tính không mấy gọi là lành, hay nói cách khác là ích kỷ thì có thể hoài bão hay ước mơ của họ cũng song hành với tính cách của họ. (2) Còn những ai vốn mang bản chất lành thì hoài bão và ước mơ của họ cũng lành như những gì họ nghĩ.

Do đó, xung quanh ta luôn có những người thành công - thành công theo cái nhìn của họ. Đối với người này có thể nói sự thành công là việc chiến thắng 1 ai đó trong một môi trường làm việc nào đó, nhưng họ ko biết sự thành công đó đối với người khác là 1 điều xấu xa. Tuy nhiên, đối với người khác, sự thành công có thể đơn giản là chỉ hoàn thành tốt một công việc nào đó, hay chỉ cần làm cho bạn bè mình, gia đình mình vui vẻ hạnh phúc, thì đó là tất cả hoài bão và ước mơ của họ.

Dù hoài bão của mỗi người có sao đi nữa, thì sau mỗi hoài bão, người ta lại muốn đi tìm sự giản dị và hạnh phúc... nhưng những người có hoài bão trong trường hợp thứ nhất thì sẽ ko dừng lại đc nữa vì tất cả đã ăn sâu vào trong máu thịt của họ rồi. Còn những người trong trường hợp thứ 2 thì việc tìm kiếm sự đơn giản và hạnh phúc là quá dễ dàng, vì đó là quan điểm và sự sống của họ.

Nếu mỗi người biết kết hợp cả hoài bão của mình với việc tìm kiếm sau hoài bão, tức là sự giản dị và hạnh phúc, ngay từ đầu thì cuộc sống của họ sẽ hạnh phúc biết mấy.

Mỗi người phải chịu trách nhiệm về việc mình làm, việc mình không chịu làm, và cả việc mình ngăn cản không cho người khác làm.

Comment hay:

@Angeha: ước mơ của e cũng rất bình dị, e cũng chỉ mong gia đình và người thân mình hạnh phúc là đủ... nhưng điều đó dường như rất khó thầy ah. Trong cuộc sống không phải chuyện gì cũng như mình mong muốn đúng ko thầy

@ Sao Biển: Đúng rùi em ah, ko phải chuyện gì cũng đc như mình mong muốn. Nhưng mình vẫn có thể có đc nhiều trong những gì mình mong muốn nếu như mình hiểu đc điều mình mong muốn là gì? Chẳng hạn có nhiều người nghĩ rằng nếu mình có thật nhiều tiền, nhà lầu, xe hơi v.v thì mình sẽ làm cho người nhà và người thân hạnh phúc. Như vậy định nghĩa của những người này về hạnh phúc là ko đúng nghĩa căn bản của nó, và như vậy họ dường như rất khó tìm đc hạnh phúc cho mình. Hay nói cách khác, họ chẳng bao giờ tìm đc thứ hạnh phúc mà họ mong đợi. Vì khi họ có đc điều này thì sự bất hạnh khác sẽ kéo theo v.v Vậy đối với Ageha, em có tìm đc hạnh phúc ko là còn tùy thuộc vào cái nhìn của em về hạnh phúc. Chúc em tìm đc ý nghĩa của hạnh phúc trong đời mình hen em.

Các bạn tham khảo thêm các bài viết sau:
  1. Hạnh phúc ko chỉ đến 1 một đám cưới linh đình
  2. Hoài bão và ước mơ
  3. Hạnh phúc gia đình

Phép lạ do lòng tin

Sau 2 ngày dự residential weekend với các Graduate Students, ASB lại lên Bangkok chơi với Đức Minh (Coke). ASB rất thấy thú vị khi tham dự Thánh Lễ Chiều CN tại nhà thờ Công Giáo.

Trong Thánh Lễ chiều Chuá Nhật, Thánh lễ in English giành cho những người công giáo quốc tế, 1 vị Linh Mục trẻ sau 6 tháng phụ vụ tại ChiangMai, Nongkhai, và Undon Ratchathani (những nơi này asb cũng đã từng lần lượt bước chân qua) đã kể lại 1 câu chuyện trong sứ vụ của ngài như sau:

1 người phụ nữ Thái đạo Phật, lập gia đình với 1 người chồng Thái và sanh 2 đưá con, 1 nam 1 nữ. Người chồng buôn thuốc phiện và tàng chữ thuốc trong nhà. Một hôm, cảnh sát vào nhà khám xét và phát hiện ra ma tuý đang được tàng trữ trong nhà. Lúc đó, chỉ có người vợ có mặt ở nhà. Vì yêu chồng con nên người phụ nữ này đã nhận hết tội lỗi về mình. Thế là cô bị giam vào tù 6 tháng (chắc là số thuốc phiện ko nhiều). Trong thời gian ngục tù, chồng cô ta đã dẫn 1 người phụ nữ khác đến và nói với cô rằng anh ta ko thể chờ đợi cô được nữa và đã cưới người phụ nữ khác về làm vợ.

Quá thất vọng với sự phản bội của người chồng, cô đôi lúc muốn tự sát nhưng vì còn lại 2 đứa con. Trong thời gian đó, vị linh mục này đã tới thăm tù nhân, nghe cô kể chuyện và an ủi cô. Ngài khuyên cô nên tin vào Thiên Chúa, Đấng có thể an ủi mọi người trong sự thất vọng. Ngài là Đấng mà ko bao giờ biết đến phản bội...

Đột nhiên, một tin sét đánh giáng trên người cô khi nghe tin đứa con trai yêu quí của mình bị ung thư và đã bị các bác sĩ trong bệnh viện buông tay. Thất vọng này lại chồng lên thất vọng khác, cô muốn khi con cô "đi" rồi thì cô cũng sẽ "đến cùng" con mình.

Tuy nhiên, vị linh mục này lại một lần nữa khuyên cô hãy tin vào Thiên Chuá Đấng có thể làm phép lạ cho những ai vững tin vào Ngài. Nghe theo lời vị linh mục, cô ngày đêm cầu khẩn và tin tưởng vào Đấng có tên là Giêsu đã chịu đóng đinh trên thập giá, và là Đấng đã từng nói rằng "nếu các con có đức tin bằng hạt cải thì có thể khiến cho ngọn núi này dời đi nơi khác". (Matt, 17:20).

Niềm tin của cô đã làm nên phép lạ. Con trai của cô đã đựơc lành bệnh trước sự ngạc nhiên và ko thể giải thích của các bác sĩ. Từ đó cô đã chiụ phép rửa, tham gia vào các công việc từ thiện của người công giáo. Cô luôn miệng kể lại cho moị người mà cô tiếp súc về câu chuyện "bệnh ung thư được chữa lành" của con trai cô. Mỗi lần kết luận câu chuyện, cô không quên gửi một thông điệp cho người nghe rằng "Cứ tin vào Thiên Chúa thì sẽ biết phép lạ là gì".

Qua câu chuyện này, asb thấy rằng đức tin của mình còn quá nhỏ bé, chưa lần nào đủ để lay động lòng Ngài.

Trong thánh lễ ở đây, asb cũng rất đc an ủi vì trong thánh lễ các linh mục quốc tế có dâng lời cầu nguyện cho Địa phận Hà Nội, Toà Khâm Sứ và gx Thái Hà. Thật là hạnh phúc biết bao khi asb đc là người công giáo. Giáo Hội Công Giáo trên toàn thế giới là một thân thể hợp nhất, khi một phần thân thể "bị đau" thì sẽ đc cả thân thể chăm sóc và cầu nguyện.

Bài thánh ca hiệp lễ hôm nay rất hay, bằng tiếng Anh. ASB nhớ 1 vài câu và dịch qua tiếng Việt:

Thiên Chúa ban cho ta con đường. Con đường mà Ngài chọn có thể ta không nhìn thấy, ta không hiểu đc, nhưng Ngài vẫn luôn bên cạnh ta, nâng ta trên đôi tay Ngài, giúp ta vượt qua những gian nguy của cuộc sống...

Về phòng tại khách sạn, asb và Đức Minh lấy đàn guitar và 1 cuốn thánh ca Cộng Đồng muh anh Đức Minh mang qua đây để hát. Bài hát muh asb chọn và rất thích hát đó là bài "Kinh Hoà Bình" để nhớ và hiệp thông cầu nguyện cho Toà Khâm Sứ, Đức TGM Ngô Quang Kiệt và gx Thái Hà.

ASB cũng tin như bài hát trong thánh lễ hôm nay. Ngài vẫn luôn bên cạnh Giáo Phận Hà Nội. Cách thức Ngài làm trong các việc đã diễn ra tại Giáo Phận HN có thể ta chưa thấu hiểu, vì thời gian thực hiện công việc đối với Ngài ko phải 1 sớm 1 chiều. Nhưng là 1 chương trình trong tổng thể chương trình Ngài sắp thể hiện trên đất nước VN.


"Xin Ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời"

Khi nào các bạn có giờ, các bạn nhớ đọc 1 Kinh Lạy Cha, hoặc hát Kinh Hoà Bình để cầu nguyện cho Giáo Phận Hà Nội nói riêng, và Giáo Hội VN nói chung trong những ngày này. Lời cầu nguyện của các bạn chắc chắn sẽ đc Ngài chấp nhận nếu các bạn có lòng tin như câu chuyện trên. Và khi các bạn đọc kinh cầu nguyện thì các bạn cũng đã và đang hiệp thông với asb, với mọi người trong SG, với các bạn ngoài HN, với các Linh Mục và giáo dân quốc tế, cầu nguyện cho công lý và hòa bình và nhân quyền trên quê hương đất nước Việt Nam thân yêu. Xin Thiên Chúa Nhân Lành nhận lời khẩn cầu của chúng ta. Amen.

Các bạn tham khảo thêm các entries dưới đây:

  1. Thiên Chúa thương mình còn chưa hết
  2. Chút suy tư về cuộc tử nạn
  3. Làm sao để chấp nhận điều ko dzui?
  4. Tại sao TC không tiêu diệt sự dữ?
  5. Lời chúc
  6. Những gì họ làm hôm nay, họ phải trả giá sau này
  7. Phép lạ do lòng tin
  8. Tội cộng đồng
  9. Nên tìm cho mình một lời nguyện
  10. Hạnh phúc ko đến từ 1 đám cưới linh đình
  11. Đừng để điều gì đó mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc
  12. Tìm ý nghĩa cho mình mỗi ngày
  13. Đức tin trong cầu nguyện
  14. Sự thật có phải chỉ là những gì mình thấy?
  15. Nên biết mình ko biết về điều gì đó
  16. Ba cái chết
  17. Tất cả là Hồng Ân

Tội cộng đồng

Hum ni đọc lại entry "Hoài Bão và Ước Mơ" do asb viết ngày nào, vì đôi khi vẫn còn 1 số bạn read and comment. ASB cám ơn PhinstarWendy nói rằng thích đọc comment của asb cho người khác hiiii. Thanks 2 em nhìu. 1 trong những comments cho bạn alone87_vn muh asb made vẫn còn too general, but its meaning is worthy of clarifying.

@alone87_vn: nhung doi khi nguoi ta con phai chiu trach nhiem vi mot viec khong do minh gay nen-That's a part of life!
nhung noi chung tat ca deu o minh het!you feel ok, so it's ok. you feel miserable, so it's miserable(and you're miserable,maybe!)-Em nghi vay co dung hong ha thay?

@Sao Biển: Em nói đúng rùi. người ta chịu trách nhiệm về cái người ta ko làm là do tội cộng đồng, mà người ta cũng là 1 phần trong đó. Như vậy ý thức trách nhiệm về cộng đồng ở mỗi người nên đc cải tiến mỗi ngày. Nếu như mọi người đều tốt thì cộng đồng đó ít bị điều ko hay xẩy ra.

còn việc em nói:"you feel ok, so it's OK" thì cần phải xem lại. Đối với mình là OK, nhưng đối với người khác chưa chắc đã OK hiiiii.

---------------------

Vậy câu hỏi cho asb là "Tội cộng đồng là gì?" "ai gây ra và ai phải chịu trách nhiệm?" "Tại sao mình phải chịu trách nhiệm trong khi mình không gây ra?" v.v

Đây là suy nghĩ của cá nhân asb và asb tự định nghĩa theo sự hiểu biết và cảm nhận của mình. ASB rất mong ai tìm đc định nghĩa này ở đâu để giúp cho entry của asb more valid. Thanks in advance.

Tội cộng đồng là gì? Ai gây ra? Ai phải chịu trách nhiệm? Tại sao mình phải chịu trách nhiệm trong khi mình không gây ra?

Tội cộng đồng là 1 điều xấu xuất hiện và tồn tại trong xã hội mà mỗi người trong đó đều được hưởng những lợi ích bề mặt của nó, nhưng lại gây hậu quả cho thế hệ sau, hoặc hậu quả có thể xẩy ra ngay hiện tại.

Những người gây ra tội công đồng thường là các nhà lãnh đạo quốc gia, các công ty, xí nghiệp, hay có thể là 1 người đứng đầu trong một tổ chức nào đó.

Ví dụ: Trong sự kiện Tòa Khâm Sứ và Giáo xứ Thái Hà. Chính quyền Hà Nội đã lấy đất của Tòa Giám mục Giáo Phận Hà Nội, và với 1 ý tốt (theo suy nghĩ của họ), biến 2 mảnh đất đó làm công viên cho cộng đồng địa phương thừa hưởng. Như vậy tất cả dân địa phương đều có thể hưởng lợi ích từ 2 công viên đó. Trên bề mặt thì đây là 1 điều tốt, nhưng bản chất của sự việc này, lợi ích mà người địa phương đang hưởng là hậu quả từ sự mất mát của người khác, trong trường hợp này thì Tòa Giám Mục Hà Nội và giáo dân Gx. Thái Hà là nạn nhân của sự mất mát. Lợi ích mà người địa phương đang thừa hưởng là kết quả của việc cướp đất của người khác. Do đó, những người phải gánh tội cộng đồng này trước hết là các nhà lãnh đạo địa phương, sau đó là tất cả những người đang hưởng thụ 2 công viên trên nói riêng, và tất cả những người, một cách dán tiếp, chấp nhận và ủng hộ cho việc làm trên của chính quyền Hà Nội.

Đó chỉ là một ví dụ trong muôn vàn ví dụ khác, chẳng hạn như tội ô nhiễm môi trường do các công ty gay ra như công ty bột ngọt Vedan (báo tuổi trẻ), và các công ty hóa chất... Cộng đồng cũng phải chịu trách nhiệm về các tội của các công ty này vì họ đang hưởng lợi ích bề mặt của họ mỗi ngày. ex: Công nhân có được việc làm, bột ngọt giúp cho khẩu vị thức ăn v.v

Nhưng không phải tội lỗi không có sự tha thứ. Trong trường hợp của Tòa Khâm Sứ và Gx. Thái Hà. Những người lãnh đạo địa phương vẫn đc tha thứ, những người địa phương vẫn được tha thứ, và tất cả những ai tham gia vào sự kiện trong việc tịch thu đất của Giáo Phận Hà Nội, và Gx. Thái Hà để làm công viên vẫn được tha thứ nếu như họ luôn biết ý thức trong lòng mình mỗi khi bước đi trong 2 công viên đó rằng "Hai công viên này là của Giáo Hội Giáo phận Hà Nội nói riêng và của Giáo Hội Công Giáo Việt Nam nói chung, và khi hưởng lợi ích đó, họ phải có lòng biết ơn và mong điều tốt lành đến với những người đã từng bị mất mát v.v" As a matter of fact, Tất cả sẽ được hóa giải trong tình yêu thương.

Các bạn tham khảo thêm các entries dưới đây:

  1. Thiên Chúa thương mình còn chưa hết
  2. Chút suy tư về cuộc tử nạn
  3. Làm sao để chấp nhận điều ko dzui?
  4. Tại sao TC không tiêu diệt sự dữ?
  5. Lời chúc
  6. Những gì họ làm hôm nay, họ phải trả giá sau này
  7. Phép lạ do lòng tin
  8. Tội cộng đồng
  9. Nên tìm cho mình một lời nguyện
  10. Hạnh phúc ko đến từ 1 đám cưới linh đình
  11. Đừng để điều gì đó mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc
  12. Tìm ý nghĩa cho mình mỗi ngày
  13. Đức tin trong cầu nguyện
  14. Sự thật có phải chỉ là những gì mình thấy?
  15. Nên biết mình ko biết về điều gì đó
  16. Ba cái chết
  17. Tất cả là Hồng Ân

Nên tìm cho mình một lời nguyện

Việc Ngài làm hoàn hảo biết bao,

Tin vào Ngài chẳng uổng phí bao giờ.


Mấy hum ni asb bị supervisor bắt làm những chiện muh cứ nghĩ đến là thấy khó chịu. Vừa vô lý vừa nhảm nhí hichic . Ko biết mình đã từng làm như vậy với sinh viên mình chưa? Nếu có thì sorry các bạn nhe .


Nhưng vấn đề chính asb mún shortly discuss trong entry này là TC thiệt tuyệt vời biết mấy. Ngài có thể làm những việc mà mình ko thể nghĩ tới. Cách Ngài làm thiệt khác xa với suy nghĩ của loài người. Ngài có thể chuyển chiện vô lý thành 1 điều hoàn hảo cho mình. ASB ko biết giải thích thế nào, nhưng asb cảm nhận đc rằng, khi mình tin vào Ngài thì trong tất cả mọi sự, từ chiện nhỏ đến chiện lớn, từng giờ từng phút trong ngày, Ngài đều biến mọi chuyện trở thành cách tốt nhất cho mình.


Khi tin vào Ngài thì hạnh phúc biết mấy, mọi chiện đều trở nên thật bình an. ASB vẫn nhớ câu CN của mình: "Con ko dám xin Ngài điều mà con thích, con chỉ xin điều Ngài muốn cũng phù hợp với ý thích của con!" Tuy asb biết rằng xin như vậy là hơi wa' đáng, nhưng asb vẫn tin là đối với Ngài, nothing is impossible. Ngài hiểu đc tính tình của từng người trong chúng ta, những sở thích của mình, thói quen, và cả tính xấu của mình nữa, Ngài biết hết. Nhưng Ngài vẫn yêu thương mình. Ngài biết cái gì mình thích, cái gì mình ko. Ngài biết cả những điều mà khi Ngài làm cho mình, mình có thích hay không v.v Ngài yêu thương từng người giống như trên đời này chỉ có 1 người ấy với Ngài.


ASB rất tin vào những gì mình cầu nguyện. Chẳng hạn, từ khi asb xin Ngài "cho con có đc cái nhìn của Ngài" (điều này asb đã và đang xin đc khoảng 5, 6 năm nay) thì từ đó trở đi, từ từ, asb hay có đc cái nhìn và nhận biết khác về từng sự việc. Rất khó giải thích, nhưng asb cảm nhận đc.


Dĩ nhiên ở đây ko phải nói về sự hoàn hảo thánh thiện, nhưng là về niềm tin. Tất cả chúng ta ai cũng hay phạm tội, ko ai tránh nổi vì mình ko phải là thánh... Nhưng niềm tin là điều mình cần xây dựng mỗi ngày.


Entry có thể hơi nhậy cảm về lòng đạo đức của từng người (dĩ nhiên asb ko phải là người very religious), ko nên phô chương. Nhưng asb mún chia sẽ chút suy nghĩ và một vài cảm nhận khó giải thích của mình. ASB mong các bạn cũng nên tự tìm ra cho mình 1 lời nguyện, rồi đọc mỗi ngày. Sau đó 1, 2 hoặc 3 tháng, hoặc sau 1 năm các bạn sẽ chắc chắn cảm nhận đc điều mình xin đã đc Ngài ban cho. Dĩ nhiên lời nguyện mà các bạn xin nên hữu ích for your spiritual life chứ đừng nên xin điều tưởng chừng là tốt nhưng lại gây hậu quả xấu for your soul.

Ngài nhận lời mình cầu nguyện không phải vì mình là người tốt, nhưng vì Ngài là Người quá tốt.

Xin TC ban cho chúng con có lòng ao ước sống đc như Ngài muốn. Amen.

Các bạn tham khảo thêm các entries dưới đây:

  1. Thiên Chúa thương mình còn chưa hết
  2. Chút suy tư về cuộc tử nạn
  3. Làm sao để chấp nhận điều ko dzui?
  4. Tại sao TC không tiêu diệt sự dữ?
  5. Lời chúc
  6. Những gì họ làm hôm nay, họ phải trả giá sau này
  7. Phép lạ do lòng tin
  8. Tội cộng đồng
  9. Nên tìm cho mình một lời nguyện
  10. Hạnh phúc ko đến từ 1 đám cưới linh đình
  11. Đừng để điều gì đó mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc
  12. Tìm ý nghĩa cho mình mỗi ngày
  13. Đức tin trong cầu nguyện
  14. Sự thật có phải chỉ là những gì mình thấy?
  15. Nên biết mình ko biết về điều gì đó
  16. Ba cái chết
  17. Tất cả là Hồng Ân

Những gì họ làm hôm nay...

Đây là suy nghĩ cá nhân của asb về những gì mình đã và đang đọc thông tin từ Internet về Tòa Khâm Sứ, Đức Tổng Giám Mục và Gx. Thái Hà. ASB chỉ muốn send some short messeges để cảnh báo về những gì người ta đã và đang làm.

-------------------

Những gì họ làm hôm nay, thì họ sẽ phải trả giá sau này. Vì nhân dân Việt nam ta có câu "Gieo gió sẽ gặt bão". Còn trong thuyết của Phật giáo có triết lý về "Luật nhân quả". Trong Kinh Thánh thì có câu "anh em muốn người ta làm cho mình điều gì, thì anh em hãy làm cho người ta như vậy". Hay "Đong dấu nào, sẽ đc trả lại đấu ấy".

Như vậy, những gì người ta đang làm, bản thân người ta hiểu rất rõ. (Còn những người thi hành thì người ta có thể chẳng biết người ta đang làm gì). Bữa tiệc nào cũng sẽ có hồi tàn. Chức quyền của họ cũng chẳng ở vậy mãi vì người ta sẽ hết nhiệm kỳ chẳng hạn, hay giỏi lắm thì chắc chắn cũng sẽ có ngày phải nghỉ hưu. Ở đây chưa nói đến chuyện tranh giành quyền lực, đấu đá lẫn nhau trong công việc hàng ngày để đc lên chức. Đây là điều tất yếu trong cuộc sống và cũng thuộc về triết lý của Mac-Anghen. Tất cả phải tuân theo một qui luật thay đổi, từ dạng này qua dạng khác. As a result, khi bữa tiệc của những người kia đã tàn, họ ko còn được trọng dụng như ngày nào, hay nói đúng hơn là khi người ta ko còn có 1 chút quyền lực trong tay thì quá khứ của người ta sẽ trở thành 1 "Bản án" tố cáo người ta. Người ta cứ nghĩ rằng tất cả những gì người ta làm hôm nay là vì đất nước, làm cho đất nước... vì người ta nghĩ rằng đất nước này là của người ta. Nhưng cách làm của người ta ko phải là cách làm của đất nước, của con người Việt Nam. Cố thủ tướng Võ Văn Kiệt cũng đã từng nói "Đất nước VN ko phải là của 1 Đảng, 1 tôn giáo, hay của 1 nhóm người nào mà là của toàn dân Việt Nam".

Nên khi "Bản án quá khứ" của người ta tố cáo người ta thì sẽ chẳng có ai đứng lên bảo vệ người ta. Lúc đó họ sẽ bị cô lập về những bất công mà họ đã gây ra cho người khác. Đó chính là luật "nhân quả", ai gieo gió sẽ gặt bão, và những gì người ta làm cho người khác, sẽ bị người khác làm lại cho người ta như vậy.

Khi nào có giờ, asb sẽ viết tiếp vài suy nghĩ nho nhỏ hen.

Comment đáng chú ý:

@Virus: 101% approval, nhưng đợi được tới lúc họ gặp quả báo thì Việt Nam mình đã bị tổn thất quá nhiều.

@Sao Biển: Chương trình của TC dài lắm em ah. Ko nhất thiết mình phải thấy những việc của Ngài một cách nhãn tiền. Đối với T, T lun tin tưởng tất cả những gì mà người Công Giáo VN nói riêng, và trên thế giới nói chung cầu nguyện đã đc Ngài approved vì Ngài chẳng bỏ wa lời CN của ai bao giờ. Nhưng chương trình của Ngài là 1 chương trình hoàn hảo, Ngài sẽ làm tất cả cùng một lúc em ah. Nhưng là người Công giáo, mình ko nên mong điều xấu đến với ai, mà hãy mong điều tốt nhất đến với họ bằng việc hoán cải trong lòng họ. Chúa Thánh Thần đang từ từ tác động trong lòng của từng người đó đó em ah. Chúc em lun bình an.

Tại sao TC ko tiêu diệt sự dữ?

Đọc bài chia sẻ của cha Sơn về sự dữ và 1 entry tâm sự rất chân tình của Sao Quả Tạ, Sbiển cũng có một vài suy nghĩ mong chia sẻ với mọi người.

Tại Sao TC lại ko tiêu diệt sự dữ?

Cha Sơn đã lấy 1 dụ ngôn rất cụ thể về điều này trong bài nói về cỏ nùng. Và những gì ngài chia sẻ cũng rất gần gũi với mọi người. Để thêm vào dòng suy luận của cha Sơn, SBiển cũng đóng góp một vài ý tưởng theo cách nhìn nhận của riêng mình như sau.

Trong đời người, kể cả 1 số lớn các vị thánh trong giáo hội, đã có ai chưa từng phạm tội, chưa từng làm điều dữ. Mình có thể lấy 1 trường hợp của thánh Augustino. Ngài đã từng là người ăn chơi đàn điếm... như chúng ta đã biết khi đọc lịch sử của Ngài. Nếu như ngay trong lúc Ngài sống trong sự dữ, gây biết bao đau khổ cho người khác, mà TC tiêu diệt sự dữ (như mình đang mong muốn), thì Giáo Hội đã mất đi 1 vị Đại Thánh, 1 tiến sĩ trong hàng ngũ các thánh.

Quay ngược về lịch sử, thời Giáo Hôi sơ khai, thánh phaolô đã từng đi bắt giết các tông đồ, chống đối chính Con Người mà đc mọi người đang nói là Con Thiên Chúa, Chết đi và sống lại... Trong Phúc Âm, CGS đã từng nói rằng, những ai ko đồng với ta là chống đối ta. Có nghĩa là ông phaolô đang là 1 kẻ dữ tợn chống lại Ngài, bắt giết các môn đệ của Ngài. Nhưng nếu Ngài tiêu diệt sự dữ thì còn đâu là 1 trong 2 viên đá nền tảng của GH bên cạnh thánh Phêrô.

Như vậy, Chúa ko tiêu diệt sự dữ, như cha Sơn nói "vì lòng Ngài quá nhân lành".

Đôi khi, Lòng Ngài nhân lành đến khó hiểu. Tuy nhiên,
trong 2 trường hợp trên của thánh Phaolô và Augustino, chúng ta nhận thấy rằng vì TC là Đấng Thiên Liêng và quyền năng vô cùng. Ngài nhìn thấy trước tất cả mọi sự, từ khởi đầu đến cùng đích. Vì dụ như Ngài thấy tôi từ khi mới lọt lòng, Ngài thấy tôi đang ngồi viết entry này, Ngài đọc đc entry này trước cả khi tôi viết, và Ngài còn biết tôi sẽ kết luận bài viết như thế nào mặc dù tôi chưa có ý nghĩ đó trong đầu. Cao cả hơn nữa, Ngài biết chắc rằng một ngày kia Ngài sẽ đến với tôi như thế nào, và Ngài biết rằng tôi có tỉnh thức để đón Ngài như 5 cô gái khôn ngoan ko...

Thiên Chúa Nhân từ vì Ngài biết trước mọi sự. Ngài quá kiên nhẫn và bình an cũng vì Ngài biết trước mọi sự và chấp nhận mọi sự.

Nếu mỗi người chúng ta tin rằng TC biết trước tất cả mọi sự, Ngài sẽ sắp xếp tất cả mọi sự cho ta thì cuộc sống cả ta sẽ đc bình an biết mấy!

"Như hoa cỏ ngoài đồng nội, nay còn mai bị ném vào lò lửa mà Chúa còn chăm lo cho chúng từng ngày, huống hồ chi chúng ta là con Cái của Ngài" (quyên TM của thánh nào rùi).

Lạy Chúa, xin ban cho chúng con luôn biết tin tưởng vào Ngài để chúng con luôn biết chấp nhận và sống bình an trong vòng tay của Chúa. Amen.

Các bạn tham khảo thêm các entries dưới đây:

  1. Thiên Chúa thương mình còn chưa hết
  2. Chút suy tư về cuộc tử nạn
  3. Làm sao để chấp nhận điều ko dzui?
  4. Tại sao TC không tiêu diệt sự dữ?
  5. Lời chúc
  6. Những gì họ làm hôm nay, họ phải trả giá sau này
  7. Phép lạ do lòng tin
  8. Tội cộng đồng
  9. Nên tìm cho mình một lời nguyện
  10. Hạnh phúc ko đến từ 1 đám cưới linh đình
  11. Đừng để điều gì đó mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc
  12. Tìm ý nghĩa cho mình mỗi ngày
  13. Đức tin trong cầu nguyện
  14. Sự thật có phải chỉ là những gì mình thấy?
  15. Nên biết mình ko biết về điều gì đó
  16. Ba cái chết
  17. Tất cả là Hồng Ân

Lời chúc

Lúc chìu mới triết lý cho dzui với 1 bạn Fiat, nên anh SB mới có 1 ý tưởng để viết bài chia sẻ này cho mọi người.

Cha của chúng ta luôn trao tặng cho mỗi người một Ơn đặc biệt mà có nhiều người trong chúng ta chưa thực sự tận dụng hết "sức mạnh" của Ơn đặc biệt đó. Đó là "Ơn Chúc Lành cho nhau".

Khi người ta nói những lời tốt đẹp hay chúc những sự tốt đẹp cho nhau thì đc gọi là chúc lành, và ngược lại, khi ai đó (hy vọng là ko có ai) nói những lời ko tốt cho nhau hoặc chúc những gì xấu cho nhau thì đc gọi là lời chúc dữ, hay trong những bộ phim, người ta gọi là "lời nguyền". hic, nghe thấy we we'.

TC của chúng ta là "Đấng Tốt Lành". Anh SB quên câu TM rùi. Trong đoạn TM, có 1 chàng thanh niên đi theo và gọi Ngài là "Thầy Tốt/Nhân Lành" , và Ngài khẳng định lại ' Chỉ có TC mơi là Đấng Tốt/Nhân Lành'. Như vậy, khi chúng ta gặp nhau, chúng ta chúc những lời tốt đẹp cho nhau, có nghĩa là chúng ta đã đem TC Tốt lành của chúng ta đến cho người mà chúng ta chúc. Và khi lời tốt lành của chúng ta đến với ai đó, thì Đấng tốt lành sẽ trực tiếp đến với người ấy, vì chỉ có Ngài mới là sự Tốt Lành, và ngoài Ngài ra thì chẳng có gì là sự tốt lành. Ngài ko thể ko đến với ai đó khi lời tốt lành đã đc chúng ta chúc.

Còn sự chúc dữ, hay những lời ko tốt đẹp mà ai đó (hy vọng là ko có ai) mang đến cho người khác, thì chắc chắn đó ko phải là mang TC đến cho người khác mà là mang sự dữ, hay nói rõ hơn đó là mang thần dữ đến cho người khác. Vì trong TC, ko có gì là xấu xa, nhưng trong thần giữ thì ko có gì là tốt lành.

Như vậy, ơn "Chúc Lành" là ơn mà TC rộng lượng ban cho tất cả chúng ta, ko chỉ các vị trong đời tu mới đc Ngài ban mà là tất cả mọi người. Và khi Ngài đã ban ơn đó cho chúng ta, thì Ngài rất uy tín với điều đó.

Mỗi lần gặp nhau hay khi chào nhau ra về, chúng ta nên rộng lượng tận dụng ơn đặc biệt mà Ngài đã ban cho chúng ta, sử dụng ơn đó như chúng ta đc Ngài giao cho 10 nén bạc để phân phát cho người khác. Đừng như ai đó trong TM đem dấu nén bạc, rồi sau đó trả lại cho Ngài trong ngày sau hết khi Ngài quay lại mà ko hề có 1 đồng lãi nào.

@Fiat: Khi chao nhau ra ve, hoac chia tay, cung nen bat tay nhau va noi "Xin Chua chuc lanh cho ban". Tuy nhien dung bien viec nay thanh mot mot thoi quen may moc ( no buon cuoi lam sao ay, tham chi la gia tao nua ) nhung noi mot cach co y thuc, chan thanh.


Đem lời chúc lành đến cho cả những người mà chúng ta ko thích cũng có nghĩa là sống theo TM "Yêu người như chính mình". Vì chúng ta cũng rất muốn đc chúc lành, và khi mang sự chúc lành đó đến cho người khác thì mình đã yêu người ta như chính mình.

Đây là vài lời chia sẻ của anh SB, mong mọi người cùng chia sẻ và góp ý.

Xin Ngài chúc lành đến cho tất cả mọi người.

Các bạn tham khảo thêm các entries dưới đây:

  1. Thiên Chúa thương mình còn chưa hết
  2. Chút suy tư về cuộc tử nạn
  3. Làm sao để chấp nhận điều ko dzui?
  4. Tại sao TC không tiêu diệt sự dữ?
  5. Lời chúc
  6. Những gì họ làm hôm nay, họ phải trả giá sau này
  7. Phép lạ do lòng tin
  8. Tội cộng đồng
  9. Nên tìm cho mình một lời nguyện
  10. Hạnh phúc ko đến từ 1 đám cưới linh đình
  11. Đừng để điều gì đó mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc
  12. Tìm ý nghĩa cho mình mỗi ngày
  13. Đức tin trong cầu nguyện
  14. Sự thật có phải chỉ là những gì mình thấy?
  15. Nên biết mình ko biết về điều gì đó
  16. Ba cái chết
  17. Tất cả là Hồng Ân

Asb đã xuống núi

Ngày còn ở bên Thái, anh SB có viết 1 entry về việc người Thái có 1 phong tục rất tốt là tất cả các thanh niên kể cả nhà vua, khi lớn lến, đều ít nhất có 1 lần vào chùa xuống tóc làm thầy tu. Rồi đến cuối bài entry, anh SB có nhắc tới việc đi tĩnh tâm ở các nhà dòng cho người công giáo.

Từ hôm về VN đến giờ, anh SB mới có thể sắp xếp thời gian đc 2 ngày để "sống gần Ngài chút xíu". Tuy nhiên, 2 ngày này cũng đẹp vì là 2 ngày đầu năm 2008.

Anh SB đã đến Đan Viện Biển Đức Thủ Đức để TT, thinh lặng trong 2 ngày, mặt đối mặt với Ngài. Ngày đầu tiên thì tâm chưa thể tĩnh vì còn quá nhiều chuyện. Ngày thứ 2 thì quá tuyệt vời. Chỉ cần 1 giờ đc gặp Ngài là đã quá đủ. Tạ ơn Ngài và cám ơn mọi người đã cầu chúc.

Trong các giờ kinh nguyện của Đan Viện, anh SB đc thấy cảnh các tu sĩ mặc áo dòng đen cùng nguyện kinh rất đẹp, đúng là mình như đang đc sống trong khung cảnh của nước trời, một bầu trời thánh thiện.

Một điều thú vị khác là anh SB cũng đc thất 1 vị tu sĩ, trước đây đã từng là sinh viên của mình, giờ đã dâng trọn đời trong Đan Viện để sống, làm việc và cầu nguyện cho tất cả mọi người. Ohhhhh, trước đây người ta gọi mình là thầy, còn bây giờ thì ... ngược lại hichic

Theo như đã dự định, 4 giờ chiều ngày mùng 7 tết là anh SB kết thúc kỳ TT. Lúc đó gặp vị linh mục (cha Việt), người đã cho anh SB đi TT, ngài nói rằng: "lâu lâu giành chút thời gian sống gần Chúa là tốt lắm rồi". Trời, đó là tất cả những gì mình muốn, thế mà ngài cũng biết... thix we.

Nếu các bạn có thời gian rảnh, giành ra 2 hoạc 3 ngày đi TT để có thể giành chút thời gian sống ngần Ngài nhe.

Nếu ai muốn đi TT ở Đan Viện, thì liên hệ với cha Việt: 091 5815124
Còn ai muốn đi TT (Linh Thao) tại Dòng Tên thì liên hệ: 087444766


Thiên Chúa thương mình còn chưa hết thì...

Đọc đc lá thư gửi về Trời wa' dễ thun của Christian, Thiên Ân, anh SB cùng chia sẻ bằng 1 comment, rồi mang về nhà mình lun. Chúc các bạn tìm đc ý nghĩa của đời mình để mỗi ngày sống vui hơn.
@Christian:
from: trần gian 19-3-08
to: nước Trời - My God
hình như con chỉ toàn đòi hỏi thôi thì phải, chư con đã đáp ứng được gì cho Chúa đâu!
hình như con chỉ toàn nói chứ có bao giờ nghĩ đến chuyện lắng nghe Chúa nói đâu!
hình như con chỉ toàn nghĩ đến bản thân mình chứ co chịu xem Thánh ý Chúa đâu!
hình như con chỉ toàn than thở với Chúa là con buồn chứ nào biết đâu Ngài đang buồn sầu nhìn con!
...............................
con nhận ra rằng con người ta càng lớn càng mong muốn nhiều thứ, càng bận tâm về đủ mọi chuyện. Chán lắm Chúa ah. Sầu thiệt là sầu!
vì thế.......
con muốn mình nhỏ lại, muốn luôn luôn là nhỏ bé trong bàn tay Ngài chở che. Chẳng bao giờ con muốn buông tay Ngài đâu.
nhưng.......
Chúa biết không, tay Ngài to lắm con không thế nắm được dù chỉ là 1 ngón tay thôi nên xin Ngài, con xin Ngài hãy nắm lấy tay con Chúa nhé. Con chẳng bước đi 1 mình được đâu!
con - bé nhỏ của Chúa
@ Sao Biển
Wow, 1 bài viết wa' tuyệt vời.
TA đang sống wa' gần Chúa rồi em ah.
Em thật sự giống như 1 trẻ thơ đang nhõng nhẽo trong bàn tay của Ngài.

TC chẳng bao giờ giận mình đâu em.
Khi mình còn biết đưa bàn tay ra xin Ngài, thì Ngài thấy rằng mình vẫn còn là 1 trẻ thơ. Mà đối với Ngài, chỉ có ai đơn sơ như trẻ thơ mới đc vào nước Ngài.

Khi mình đã hiểu biết thêm nhiều về Ngài, mình ko còn phải xin Ngài nhiều như trước nữa, vì mình hiểu là Ngài luôn biết mình đang cần gì, và Ngài luôn ban cho mình những gì tốt nhất, thì lúc đó, Ngài cũng thương mình, vì Ngài thấy rằng mình đã trưởng thành và đang rất tin tưởng và phó thác vào Ngài.

Đôi khi, dù mình đã trưởng thành, mình tin vào Ngài, nhưng khi gặp chuyện khó khăn, mình lại chán nản, hờn giận Ngài, và tưởng chừng mình đã mất đức Tin, thì Ngài vẫn thương mình, vì Ngài biết rằng mình yếu đuối.

Khi mình xa vào đường tội lỗi, sống xa cách Ngài, thì Ngài lại thương mình hơn, vì Ngài sợ rằng mình sẽ mãi mãi sống xa cách Ngài.

Khi mình quay trở về với Ngài, Ngài lại càng thương mình hơn vì mình đã trở thành người để Ngài yêu thương.

TC thương mình ko hết thì lý do đâu mà Ngài ghét mình.

Anh SB và TA sẽ mãi tin về Ngài như vậy nhe em.

Be blessed

Các bạn tham khảo thêm các entries dưới đây:
  1. Thiên Chúa thương mình còn chưa hết
  2. Chút suy tư về cuộc tử nạn
  3. Làm sao để chấp nhận điều ko dzui?
  4. Tại sao TC không tiêu diệt sự dữ?
  5. Lời chúc
  6. Những gì họ làm hôm nay, họ phải trả giá sau này
  7. Phép lạ do lòng tin
  8. Tội cộng đồng
  9. Nên tìm cho mình một lời nguyện
  10. Hạnh phúc ko đến từ 1 đám cưới linh đình
  11. Đừng để điều gì đó mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc
  12. Tìm ý nghĩa cho mình mỗi ngày
  13. Đức tin trong cầu nguyện
  14. Sự thật có phải chỉ là những gì mình thấy?
  15. Nên biết mình ko biết về điều gì đó
  16. Ba cái chết
  17. Tất cả là Hồng Ân

Chút suy tư về cuộc khổ nạn

Trong suốt "sứ vụ" tử nạn của Ngài, bị Philato tra hỏi, rồi đến Herode, rồi cả các Pharisieu, nhưng Ngài rất ít trả lời. Thậm chí Philato đã có lúc tức điên lên vì Ngài ko trả lên nên mới lên tiếng "ông ko biết tôi có quyền tha cho ông sao?" Ngài lền đáp: "ông ko có quyền đó nếu ơn trên ko ban cho ông". Như vậy, chức vụ của cả những người ko có đạo cũng là đc Ơn Trên ban cho.Rồi khi Ngài bị đóng đinh trên thập giá, có người nói " nếu ông là Con TC thì hãy tự cứu mình đi" hay câu "nếu thực sự là Con TC thì tự xuống khỏi thập giá đi", và nhiều câu nói châm chọc khác khá cay nghiệt. Nhưng Ngài vẫn thinh lặng.
Tại sao?Ngài quá biết mình là ai, và biết chắc là chuyện gì sẽ xẩy ra với mình. Ngài tin vào kế hoạch của TC Cha, nên Ngài thấy mình ko nhất thiết phải đôi co.Đối với cái nhìn của những người Pharisieu, họ tưởng rằng mình đang chiến thắng, nhưng thực ra họ đang tạo ra sự vinh quang và chiến thắng của Ngài.Đối với Philato hay Herode, 2 ông tưởng rằng mình đang có quyền hành trên người khác, nhưng 2 ông ko ngờ rằng quyền hành mình đang có là do người mình đang kết án ban cho. 2 ông tưởng rằng mình đang có quyền lực trên người khác, nhưng ko ngờ rằng người ta có quyền lực hơn mình...Anh SB còn nhớ đến câu: " Như hoa cỏ ngoài đồng nội, nay còn mai bị ném vào lò lửa mà TC còn mặc cho chúng đẹp như vậy, huống chi chúng ta là con cái của Ngài" (......)Như vậy, khi mình tuyệt đối tin tưởng vào sự quan phòng của Chúa đối với mình, thì mình chẳng cần gì phải lo lắng, chẳng cần gì phải tuyệt vọng, vì chắc chắn rằng điều đó sẽ xẩy ra với mình trong sự quan phòng của Ngài, để chương trình của Ngài thể hiện trên mình đc hoàn hảo hơn, đẹp hơn, và chắc chắn rằng sẽ tốt cho mình hơn. Tuy nhiên, cần phải có chút thời gian mình mới cảm nghiệm đc.Xin Ngài ban cho chúng con có cái nhìn giống như Ngài, Amen.
Note: Anh SB rất muốn viết 1 bài về "Chúa Jesus lên Trời cũng có bạn lên cùng", nhưng chưa có time.
Các bạn tham khảo thêm các entries dưới đây:

  1. Thiên Chúa thương mình còn chưa hết
  2. Chút suy tư về cuộc tử nạn
  3. Làm sao để chấp nhận điều ko dzui?
  4. Tại sao TC không tiêu diệt sự dữ?
  5. Lời chúc
  6. Những gì họ làm hôm nay, họ phải trả giá sau này
  7. Phép lạ do lòng tin
  8. Tội cộng đồng
  9. Nên tìm cho mình một lời nguyện
  10. Hạnh phúc ko đến từ 1 đám cưới linh đình
  11. Đừng để điều gì đó mất đi rồi mới cảm thấy hối tiếc
  12. Tìm ý nghĩa cho mình mỗi ngày
  13. Đức tin trong cầu nguyện
  14. Sự thật có phải chỉ là những gì mình thấy?
  15. Nên biết mình ko biết về điều gì đó
  16. Ba cái chết
  17. Tất cả là Hồng Ân